Lục Thuần Trạch hớt hải lôi kéo cô băng qua từng con đường gồ ghề. Sức chịu đựng của phụ nữ có giới hạn, cứ mãi đâm đầu chạy về phía trước trong khoảng thời gian dài làm cho cơ thể Diệp Băng không thể chịu đựng nổi. Cô dùng sức giật tay của mình lại, lớn tiếng nói với anh “Dừng lại đi, tôi mệt quá rồi.”
Dường như những lời cô nói chẳng có một từ nào lọt vào tai anh. Sức cùng lực kiệt cho đến khi cô thật sự không thể chịu đựng nổi tính cách cố chấp này của Lục Thuần Trạch, dồn hết sức lực vùng vẫy. Vô tình làm cho bản thân bị thương.
Bị vụt mất tay anh mới chịu dừng lại, quay đầu lại thì trông thấy Diệp Băng ngã ở dưới đất, cổ tay bị trầy xước vài đường, chật vật đứng dậy.
“Cô không sao chứ?”
Lục Thuần Trạch cúi xuống, định cầm cổ tay của cô xem thì lại bị cô từ chối. Quay đầu sang hướng khác, Diệp Băng cố gắng dùng sức để đứng lên nhưng chỉ vừa mới dồn ít sức vào cổ chân đã cảm thấy đau nhói. Diệp Băng khẽ phát ra âm thanh đau đớn, chống hai tay xuống dưới đất dùng đủ mọi cách để có thể thành công đứng lên. Lục Thuần Trạch tinh mắt nhìn bộ dạng khổ sở kia liền biết cô đã bị trật chân.
Với ý tốt của mình anh đưa tay ra phía trước với ý định muốn giúp đỡ. Dù cô có muốn hay không thì trong tình trạng này cô cũng phải miễn cưỡng xuống nước chấp thuận để người ta thương tình còn cứu mình thêm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720558/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.