Hắn nhếch mép, không hề phản ứng lại câu nói mang nửa châm chọc nửa thật lòng đó, thản nhiên dời sang hướng khác “Coi bộ em thông minh hơn tôi nghĩ. Từ Mộng Lao lại dễ dàng tới được Phong Dạ Hắc là do tôi quá xem thường em hay là em quá giỏi đây?”
Hắn nói mấy lời này dường như đang dửng dưng xem những chuyện cô đã trải qua từ Mộng Lao tới Phong Dạ Hắc chỉ là một trò chơi thám hiểm dành cho đứa con nít lên ba. Hai tay siết chặt vào nhau, căm hận nhìn hắn. Nếu như chỉ cần một ánh mắt sẽ giết chết người thì Lãnh Hàn Tử giờ đây đã nằm trong vũng máu chứ không nhởn nhơ ngồi ở đó thích thú quan sát biểu cảm của cô.
“Em nhìn tôi với ánh mắt như vậy là có ý gì.”
Thanh âm chưa kịp thốt ra hết Diệp Băng như phát điên thuận tay cầm con dao gọt trái cây ở trên bàn, giơ lên cao, lao thẳng tới phía hắn như một mũi tên lửa.
“Quá chậm.”
Hắn dễ dàng bắt được con dao nhọn sắc bén, tay còn lại khống chế, xoay chuyển từ bị động thành kẻ quyết định rất trơn tru. Thân người Diệp Băng tựa sát xuống ghế, theo đó độ cong của eo tạo thành một đường cong hoàn hảo, bờ mông đẩy đà cong vuốt lên đập thẳng vào mắt của Lãnh Hàn Tử. Từ ngày cô vào Mộng Lao đã lâu rồi hắn chưa giải quyết nhu cầu sinh lý của bản thân.
Bây giờ món ngon bày biện trước mặt hắn dù gì cũng chỉ là đàn ông làm sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720555/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.