Cô nhón chân chạy, sốt sắng leo lên nhưng chưa qua bậc thứ tư thì bị một ai đó bịt chặt miệng, lôi cô xuống. Càng ra sức vùng vẫy người đó lại càng siết chặt cô hơn.
“Diệp Băng, bình tĩnh, là tôi Lục Thuần Trạch đây.”
Anh nói nhỏ bên tai để cho cô nhận ra anh không phải đám người kia, rồi lại quan sát xung quanh xem bọn chúng có phát hiện ra bọn họ ở đây hay chưa. Sau khi biết người đó là Lục Thuần Trạch cô dần lấy lại được vẻ bình tĩnh, cô quay phắt lại nhìn anh, lấp bắp nói: “Lục Thuần Trạch, có người muốn giết Lãnh Hàn Tử. Chúng ta phải báo cho hắn biết, ngăn cản hắn xuống đây, không thôi cả Phong Dạ Hắc này sẽ bị nổ tung.”
Anh mơ hồ nhìn cô, không phải anh không tin mà là bây giờ họ không thể rời khỏi đây được.
“Lục Thuần Trạch, anh còn suy nghĩ gì nữa? Việc quan trọng bây giờ là ngăn hắn lại không thôi tôi và anh cũng khó mà sống sót!”
Diệp Băng cố gắng dùng lời lẽ thuyết phục anh cùng cô nhanh chóng rời khỏi đây nhưng đang nói giữa chừng anh lại với tới bịt chặt miệng, ép sát cô xuống mặt nền lạnh lẽo “Bọn chúng đang ở đây.”
Không gian căng thẳng lan rộng từ đỉnh đầu cho đến đầu ngón chân. Tiếng giày va chạm xuống mặt sàn vang lên từng nhịp trong không gian tỉnh lặng. Âm thanh đó dừng ngay trước mặt cô, cả hai chỉ cách nhau bởi một giá đỡ súng. Nhịp tim đang đập dữ dội trong lồng ngực bất giác theo nhịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720551/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.