Cận kề ngày sinh em bé, Hàn Dương vì lo lắng cho cô mà chuyển luôn hết công việc ở tập đoàn về nhà làm. Các vật nhọn ở trong nhà như cạnh bàn hay bất cứ thứ gì khác đều được bọc lại cẩn thận, tránh gây tổn thương.
Ở những tháng đầu của thai kì, cô bị nghén rất nhiều, hầu như không ăn được một món nào hay uống sữa. Anh lo tới mức cả đêm không ngủ, đầu tóc bù xù để kiếm cách giúp cô ăn ngon.
Chính vì lí do trên, anh đã mời tới đầu bếp dành cho mẹ mang thai, tự thân học qua vài khóa nấu ăn để nấu cho cô ăn. Vì vậy, tới bây giờ mỗi ngày ba bữa thì hết hai bữa là do anh nấu.
Chưa hết, mang thai thường thì người phụ nữ sẽ bị chuột rút, Mạnh Ái thì hay bị vào buổi tối. Hàn Dương đêm nào cũng dành ra khoảng một tiếng đồng hồ ngồi đấm bóp chân cho cô.
Mỗi cuối tuần, anh đều đặn đưa cô đi chơi, không ở trong thành phố thì đi ngao du ở nước ngoài. Hầu hết mọi thời gian rảnh anh đều dành cho cô.
Còn Hàn Khải thì được gửi cho ông bà nội hoặc ông bà nội. Cứ xen kẽ như vậy, không phải là anh không thương cậu, mà là vì không muốn cô mệt mỏi khi cậu bé quậy phá ở nhà. Chỉ cần khi nào cô nói nhớ bé, anh đều lấy xe chở cô đi sang nhà ông bà thăm cậu.
Hàn Dương có tìm hiểu nên biết, phụ nữ khi mang thai và sau khi mang thai thường rất hay trầm cảm. Lí do chủ yếu là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-bang-cuc-sung-vo-yeu/1478925/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.