Sau khi Hàn Dương được bác sĩ cho xuất viện, thì anh đã quyết định cùng Mạnh Ái, Hàn Khải và hai bên Lục - Ngô Gia đi vi vu bằng du thuyền riêng chục triệu đô la của mình. Có cả hai người bạn thân thiết của anh nữa.
Anh cũng muốn nhân dịp này, có thể góp phần một chút hâm nóng lại tình cảm dang dở những năm qua. Nhưng không phải là tình cảm của anh và cô nhạt nhòa, mà đó là anh muốn cô cảm nhận được hết tình yêu mà anh dành cho cô to lớn tới nhường nào.
Bầu trời cao vút trong xanh, những cơn gió biển mát mẻ thổi ngang qua làm người ta có cảm giác thật thoải mái. Ở trên du thuyền, mọi người ở Lục Gia cùng Ngô Gia đứng quây quần bên nhau cùng kể những chuyện vui.
Chiếc du thuyền màu trắng cứ bon bon chạy trên biển, Hàn Dương cùng cô đứng ở một góc của du thuyền vui vẻ nói chuyện, nhìn rất xứng đôi.
- Ái Nhi, cảm ơn em đã về bên anh. _ Hàn Dương vòng hai tay ôm qua eo cô, giọng nói có phần nghẹo ngào.
- Dương, không phải đó là quá khứ rồi hay sao? Đã qua rồi anh đừng nhắc tới nữa. _ Mạnh Ái biết anh cảm thấy rất có lỗi với cô, cho dù cô đã tha thứ.
- Cho dù đã qua nhưng anh vẫn cảm thấy mình mắc nợ em rất nhiều. Nói xin lỗi bao nhiêu lần cũng không đủ, anh chỉ biết chuộc lỗi bằng cách yêu thương em suốt quãng đời còn lại!
Nghe Hàn Dương nói như thế, Mạnh Ái rất xúc động, không cách nào nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-bang-cuc-sung-vo-yeu/1478911/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.