Hôm nay là ngày Minh Ngọc được xuất viện, trước đó nằm viện một tuần là cô ta đã khỏe hẳn nhưng vẫn nằng nặc đòi ở lại, Hàn Dương vì thế cũng đồng ý theo không ý kiến gì. Suốt 2 tuần này anh không về nhà, chỉ ngủ lại ở mật thất hoặc ở trong bệnh viện, kì lạ thay anh vẫn không hiểu suốt 2 tuần nay sao lại lặng yên đến thế, Mạnh Ái không kiếm anh sao? Nhưng anh không biết rằng anh đã đánh mắt người con gái của đời mình rồi..
Dìu cô ta vào nhà anh đã thấy ông Ngô Minh Thức (ba) và Lệ Mỹ Hoa (mẹ) ngồi ở đó, khuôn mặt hầm hầm sát khí. Chẳng nói năng gì, ông bước lại đẩy Hàn Dương ra khỏi Minh Ngọc rồi vung tay tát một cái thật mạnh vào má trái con trai mình.
- Người đâu, đuổi con ả tiện nhân này ra khỏi đây. _ Lệ Mỹ Hoa bà lớn tiếng kêu lên, Hàn Dương đây cũng là lần đầu tiên thấy mẹ mình tức giận tột độ như vậy. Minh Ngọc bị hai tên vệ sĩ đuổi ra khỏi nhà, té ngã trước cổng khóc lớn lên. Vì ồn ào nên bà đã nhờ hai tên vệ sĩ lôi xồng xộc ả về nhà.
- Mày, gây ra họa lớn còn không bình tĩnh như vậy. _ Ông Thức tức giận hét lớn, cả khuôn mặt đỏ lên vì bực bội.
- Họa lớn? Ba tát con, còn mẹ thì đuổi Minh Ngọc ra khỏi nhà, như vậy là như thế nào? _ Hàn Dương cũng không nén được tức giận.
" Chát " _ Lần này cái tát rơi vào má phải của anh, là mẹ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-bang-cuc-sung-vo-yeu/1478872/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.