*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Bắc Chỉ.
Beta: Đường Đại Thiếu.
Mặc kệ Hình Diễn lưu luyến không rời như thế nào, ban nhạc vẫn xuất phát đến Châu Âu.
Người nào đó không có cách nào đi cùng, hồn bay theo hơn phân nửa, mỗi tối đều gọi video với Khương Nhuế. Nhưng bởi vì chênh lệch giờ giấc, khi Châu Âu vào đêm, thì trong nước mới là rạng sáng, rất nhiều lần Khương Nhuế đều thấy người nghe điện thoại mặt còn đang ngái ngủ chào hỏi với cô.
Đến khi về nước đã là cuối tháng chín, chuyến bay vào buổi chiều lúc 4 giờ, Hình Diễn đang gặp mặt đối tác quan trọng, không thể thoát thân. Khương Nhuế nói tự mình sẽ bắt xe đi về, hắn lại chết sống không đồng ý, bảo Tiểu Lâm tới đón.
Khi Tiểu Lâm đón được người, xe lại không phải đi về phía nội thành, mà chuyển hướng đi đến vùng ngoại thành, cậu nói: "Thẩm tiểu thư, ông chủ với đối tác đang ở sân golf, anh ấy bảo tôi đến đón Thẩm tiểu thư."
"Phiền cậu rồi." Khương Nhuế gật gật đầu.
Càng xa rời thành thị, cảnh sắc thiên nhiên càng lúc càng mỹ lệ. Mùa này, cây phong đã bắt đầu nhuộm ráng đỏ, lá phong đỏ rực từng khóm chen chúc ở trong núi, từng tầng từng lớp như bốc lên ngọn lửa. Bạch quả* khắp hai bên quốc lộ, quả cây bạch quả vốn một màu xanh, nay nhuốm mình trong ánh sáng đã được nhuộm thành màu vàng óng, rơi trên mặt đất như trải tấm thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-deu-yeu-ta/1070990/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.