Editor: Bắc Chỉ.
Lâu Văn Viễn nhìn chằm chằm tin nhắn, hắn nên đoán trước được nha đầu kia sẽ không thành thật.
Xóa tên sửa lại, sau đó không biết nghĩ gì mà lại để như cũ.
Chắc chắn không thể nói nhớ cô, nhưng trực giác nói cho hắn, cũng không thể không trả lời lại, bằng không nhất định còn có hậu chiêu chờ hắn, hắn lựa chọn nói sang chuyện khác: "Ăn cơm chưa?"
Đánh xong mấy chữ này, thuận tay muốn đưa điện thoại giao cho trợ lý, duỗi đến nửa đường lại thu về, cầm trong tay.
Trợ lý đã chuẩn bị đi nhận lấy, kết quả nhận hư không, trong lòng bát quái chi hỏa (lửa lắm chuyện) càng hừng hực bốc cháy lên, trong đầu lấp lánh sáng lên ba chữ to đùng: Lão bản nương! (bà chủ).
Nhưng ngoài mặt vẫn rất bình tĩnh, bày ra bộ dáng tinh anh. Rốt cuộc, cậu chính là chuyên nghiệp như thế.
Khương Nhuế trả lời rất nhanh: "Ăn xong rồi, chừng nào chú mới về? Tôi chán quá."
Kỳ thật lúc trước hai người cũng không hay gặp mặt, cùng nhau ăn mấy bữa cơm chiều, ở một chỗ đọc sách cả đêm. Nhưng cô vừa nói như vậy, thật giống như có người tha thiết chờ mong hắn trở về.
Lâu Văn Viễn dừng một chút, hỏi trợ lý hành trình kế tiếp, trả lời: "Sau giữa trưa."
"Lâu thế." Khương Nhuế đã gửi cái icon vẻ mặt đưa đám.
"Đi chơi với bạn đi."
"Không muốn chơi với các cô ấy, không thú vị."
Chu Kiều Kiều và bạn bè của cô đều như nhau, chính là ở bên nhau mua mua mua, cùng nhau dạo hộp đêm, mở party giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-deu-yeu-ta/1070901/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.