Chương trước
Chương sau
Tập đoàn Thần Vũ

Các nhân viên từ những bộ phận khác nhau, đang làm việc hết sức hăng say. Tự nhiên họ cảm thấy áp lực đè lên người, nhiệt độ cũng giảm xuống đáng kể. Bọn họ không hẹn mà cùng xoay ra hướng cửa...

"Chào...tổng tài".

Lãnh Mặc Phàm mặt không đổi sắc xem họ như không khí lướt qua, chỉ để lại một câu rồi biến mất chỗ thang máy dành cho tổng tài.

"Tập hợp tất cả các bộ phận ở phòng họp".

Không khí trong phòng họp rất quái dị, trừ âm thanh hít thở và ngón tay gõ trên bàn không theo một nhịp điệu nào của Lãnh Mặc Phàm ra, thì không có bất kỳ âm thanh nào. Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, sống lưng đã chảy rất nhiều mồ hôi. Họ chỉ dám cúi gầm mặt xuống, mà không dám ngước nhìn đại boss.

Phong Nam cùng Tề Vũ cũng không thể nào chịu nổi không khí căng thẳng lúc này. Lý Mỹ Nhu đứng sau Lãnh Mặc Phàm mà run run, hai chân giống như không còn sức. Khí thế của đại boss thật đáng sợ, làm sao họ chịu nổi cảnh tra tấn như vậy chứ?

Cuối cùng Lãnh Mặc Phàm cũng lên tiếng, phá hủy bầu không khí quỷ dị.

"Ai làm?"

Chỉ hai từ đơn giản nhưng họ biết đại boss đang nói gì. Mọi người chỉ biết nhìn nhau mà không nói gì, Tề Vũ thì cứ chăm chú nhìn vào mấy con số đang chạy trên màn hình máy tính. Phong Nam chỉ ngồi im bên cạnh cũng không lên tiếng...

"Chưa tra ra? Tôi nuôi các người để làm cảnh sao?! Tôi chỉ muốn biết ai đã làm thông tin của công ty tiếc lộ ra ngoài?"

Vừa dứt câu, thì Tề Vũ lên tiếng, cuối cùng anh cũng tra ra

"Là do Tập đoàn Lâm Thị, dưới sự trợ giúp của bang Bạch Hổ đã thành công phá vỡ màn bảo vệ thông tin."



Tề Vũ không nhanh không chậm nói, anh đang rất thắc mắc tại sao bang Bạch Hổ có thể phá lớp màn bảo vệ đó? Trong khi kĩ thuật phá vỡ phải đoạt đến trình độ S...

"Là Lâm Thị?"

Phong Nam nghi hoặc nói, rồi nhìn qua Lãnh Mặc Phàm nói

"Tổng tài, ngài muốn làm gì tiếp theo".

"Chờ".

Chỉ một chữ nhưng mang hàm ý sâu xa. Nếu Lâm Thị đã nhắm đến Thần Vũ thì chắc chắn họ sẽ có hành động tiếp theo, bây giờ chỉ cần chờ đến lúc Lâm Thị hành động thì Thần Vũ sẽ khai trừ Lâm Thị khỏi thị trường kinh doanh.

Biết tin Băng Di về, nên Vân Hy cùng Doãn Ca hẹn cô ra nói chuyện.

Tại quán cà phê "Ánh Sao"

"Quà của hai người".

Băng Di vừa nói vừa đưa hai hộp quà được gói cẩn thận và đẹp.

Hai người nhận lấy, Doãn Ca vui vẻ hỏi

"Đi du lịch thấy thế nào?"

"Ở đó chắc lãng mạn lắm?"

Vân Hy hai mắt sáng ngời nhìn Băng Di



"Nếu muốn biết thì sau này cùng Kỳ Viễn đến đó một chuyến".

"Hừ, đừng nhắc đến anh ta".

"Có chuyện gì sao?"

Băng Di nhìn qua Doãn Ca chỉ thấy cô nhún nhún vai. Vân Hy hậm hực kể lại cho cả hai nghe, nghe xong Băng Di há hốc mồm kinh ngạc. Nhưng Doãn Ca không có phản ứng gì.

"Bạn gái cũ quay về? Người như anh ta mà cũng có bạn gái?"

"Phải, nhưng đã là chuyện của năm năm trước. Khi đó anh mình rất yêu cô ta, nhưng khi biết anh mình đang gặp khó khăn thì không nói một lời mà biến mất khỏi cuộc sống của anh mình. Năm năm sau, cô ta trở lại nói muốn làm lại từ đầu với anh mìn.

Doãn Ca nói một tràng, khiến đầu óc Băng Di với Vân Hy lú lẫn luôn.

"Cậu biết?"

Vân Hy tức giận hỏi lại, nhưng chưa đợi cô trả lời Băng Di đã hỏi

"Cô ta tên gì?"

"Lý Mỹ Kỳ, là chị em ruột của Lý Mỹ Nhu. Khi đó mình có gặp em cô ta mấy lần".

Doãn Ca không nhanh không chậm nói, Băng Di nghe xong nổi đóa quát lớn

"Cô ta đã đi rồi còn quay lại đây làm gì? Muốn dành người yêu của Vân Hy? Nếu thế tớ sẽ vạch trần bộ mặt của cô ta."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.