“Thôi ta kết thúc tại đây, mọi người cứ về phòng đi !"
Bà nội của Việt Bân đột nhiên lên tiếng, bà xua xua tay, biểu cảm lạ lùng, làm cho mọi người khá ngạc nhiên. Bởi vì bình thường bà là người thích tiệc tùng nhất Chu gia.
Nhưng bỏ qua điều đó, ngay lúc này, Khiết Lam và Việt Bân đã cảm thấy rất may mắn rồi. Hai người họ thở phào nhẹ nhõm, hành động giống nhau đến lạ thường, đúng là cặp chị em bá đạo nhà họ Chu.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Việt Bân nhanh chóng đi về phòng riêng, trong lòng mừng thầm vì đã được giải thoát khỏi cuộc trò chuyện kinh dị kia.
Anh thả người, nằm xuống giường, cũng vì chuyện hôm qua mà bây giờ anh mới mệt mỏi đến thế, hiện tại hông anh vẫn còn khá đau, trên môi vẫn còn vài vết bầm do hắn gây nên. Xem như là đêm qua anh đã lao động quá sức rồi.
Anh nhắm mắt lại, định đi ngủ thì lại nghe tiếng gọi của chị mình, vì thế liền lười biếng ra mở cửa :
“A, Việt Bân ! Vừa nãy bà nội vừa đưa cho chị tấm vé này, bảo là tặng cho em. Đây, chuyến du lịch bảy ngày, cầm lấy !"
”Nhưng mà..."
Anh chưa kịp nói gì thì Khiết Lam đã đi mất, chỉ để lại mảnh vé du lịch Pháp bảy ngày cho anh.
Thở dài, anh hơi khó xử bởi vào tuần sau, anh phải ôn tập thi đại học cho học sinh lớp 12. Nếu bây giờ anh đi thì làm sau có thể ôn thi được, nhưng nếu anh không đi thì lại khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-cung-biet-yeu/3193098/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.