Tang Hỷ Dao hằng ngày đi làm, đi học, buổi tối về kí túc xá, đều đã trở thành thói quen, thậm chí còn có một tật xấu là mỗi sáng đều muốn nhận được lời chào của Hoắc Tiêu.
Tuy biết cái này không tốt, nhưng mà cô lại không bỏ được, nếu lỡ như Hoắc Tiêu không nhắn tin cho cô thì cô cũng không thể nào bắt chẹt người ta, cũng rất may mắn là mỗi ngày Hoắc Tiêu đều gửi tin nhắn đều đều đến.
Hôm nay có tiết, buổi sáng Tang Hỷ Dao liền dậy sớm chuẩn bị lên lớp, cô cảm thấy may mắn khi tìm được phần công việc như thế này, đỡ mệt nhọc, còn có thể kiếm được kha khá tiền sinh hoạt và đóng học phí.
Cô rất biết ơn Hoắc Tiêu.
Tang Hỷ Dao nhìn tin nhắn chào buổi sáng mà Hoắc Tiêu gửi đến 2 phút trước, bất giác nở nụ cười, lúc đầu cô còn tưởng hắn vì mới mẻ lịch sự nên chỉ gửi vài ngày là chán, nhưng không ngờ vẫn duy trì tới hôm nay, mà ngày càng cuồng nhiệt nữa là khác.
Cứ tưởng chỉ một thời gian, không ngờ sau đó người đâm ra nghiện cảm giác mỗi ngày được người ta quan tâm này lại chính là cô.
Bạn cùng phòng đều nhìn ra được, bảo rằng hắn tốt như thế, duy trì như thế chứng tỏ rất thật lòng, cô cũng bị lung lay không ít.
Tang Hỷ Dao trả lời tin nhắn xong thì nhét sách vở vào cặp chuẩn bị đến lớp học, không nói nữa, người ta chỉ gửi tin nhắn, cũng không phải ở trước mặt tỏ tình với cô mà, cô làm sao không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-chi-co-chi-dau-noi-ngai-luong-thien/151048/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.