Vết thương của Vượng Tu khá hơn, trực tiếp liên hệ với đàn em đến đây, y hệt như hắn phỏng đoán, như kiếp trước, Vượng Tu nhất định nhận hắn làm con nuôi.
Kiếp trước lúc Vượng Tu gặp hắn, lúc đó hắn cũng đã 24 tuổi, lão còn tiếc nuối tại sao hắn không theo ông sớm hơn.
Vượng Tu lúc trước là một con cáo già gian xảo, đột nhiên 15 năm trước trong cuộc thảm sát chém giết nhau của hai băng đảng ở thành phố Z, cũng không biết tàn phá diễn biến ra sao, Vượng Tu từ tử thần tỉnh lại liền vươn tay muốn gác kiếm tới giờ, tuy vẫn là người của hắc đạo, nhưng lão không còn muốn nhúng tay vào những chuyện phức tạp nào nữa, đợt này lão bị thương là do lão tìm được kẻ thù năm đó, trả thù và bị thương.
Hoắc Tiêu muốn đi, nhưng sợ mất tích một cách đột ngột sẽ không tốt, cũng lo lắng cô lo cho hắn, vì vậy nhờ Vượng Tu, trước khi đi giả làm chú ở thôn đến mang hắn đi.
Tang Hỷ Dao rất thích Hoắc Tiêu, hắn lại nhỏ cô, cô lại mang tâm tư chị gái mà đối đãi, nay hắn đi rồi, ở đây cũng không còn ai có thể chơi với cô cả, cô lại cô đơn, nhưng hắn được đoàn tụ với gia đình, cô cũng thật tâm chúc phúc cho hắn.
Tang Hỷ Dao nắm tay hắn, dặn dò hắn giữ gìn sức khỏe, khi nào rãnh rỗi nhớ về thăm cô, bỗng dưng hắn đi rồi cô lại muốn khóc.
Cô nói gì hắn đều gật đầu đồng ý, dù bây giờ cô bảo hắn chết hắn cũng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-chi-co-chi-dau-noi-ngai-luong-thien/151032/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.