“ Buổi sáng tốt lành, lão bà.”
Không cần dậy sớm đi làm, có thể cùng người mình yêu ngủ thẳng giấc cảm giác thất là tốt, Hà Xảo Tình mỉm cười chậm rãi ngẩng đầu lên, nhận cái hôn của Niếp Huân.
“ Anh tại sao lại dậy sớm như vậy?” Cô hỏi. hắn đã làm việc suốt một ngày một đêm cho nên chỉ cần có thời gian nằm trên giường nghỉ ngơi cô đều mong rằng hắn có thể ngủ nhiều hơn một chút.
“ Em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?” hắn bỗng nhiên mím môi cười.
“ Mấy giờ?”
“ Buổi chiều rồi!”
Hà Xảo Tình mở to hai mắt lộ vẻ khó tin.
“ Sao có thể anh gạt em đúng không? Cho dù là ngày nghỉ ở nhà em cũng chưa bao giờ ngủ vượt quá mười giờ, hiện tại không thể là quá trưa được.” Cô lắc đầu tỏ ý không tin tưởng.
“ Em không biết điều này đại biểu cho việc gì sao?” hắn lấy vẻ mặt đắc ý hỏi cô.
Cô hoài nghi nhìn hắn. đại biểu cho cái gì? Đại biểu cô thật lười hay sao?
“ Đại biểu tối qua anh làm em mệt muón chết chứ sao!” hắn cúi đầu khẽ cắn lỗ tai của cô nói.
Một trận khí nóng bỗng dưng dâng lên mặt cô, cô nhịn không được trừng mắt nhìn hắn một cái. Nam nhân này thật sự là…
“ Hôm nay đến công ty giúp anh.” Hắn một bên hôn môi cô một bên yêu cầu cô.
“ Hôm nay không được.”
“ Vì sao?”
“ Hôm nay em phải trở về nhà một chuyến.”
“ Em về nhà lấy cái gì sao? Anh tưởng đồ của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-that-thong-minh/187172/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.