Ta mang thai.
Đây là tuần thứ ba đi tới bệnh viện kiểm tra sau khi thụ tinh nhân tạo, trải qua sự nhắc nhở của Đặng Tuyển, trong phòng vệ sinh, Thượng Tuyết ngồi trên bồn cầu nhìn que thử thai hiện rõ hai vạch, khi ấy trong đầu nàng liền bật ra ý nghĩ đầu tiên.
Nàng tần ngần nhìn que thử thai gần nửa tiếng sau mới chấp nhận sự thật này. Nàng cúi đầu, nhìn cái bụng nho nhỏ của mình. Trong đó... có em bé!?
Đặng Tuyển đứng ngoài gõ cửa:
"Tuyết Nhi, sao rồi em?"
"Không, không sao ạ." Thượng Tuyết vội vàng trả lời.
Nàng sợ Đặng Tuyển lo lắng, vì thế nhanh chóng kéo quần lên rồi mở cửa đi ra ngoài. Đặng Tuyển đứng trước cửa, lẳng lặng đưa mắt nhìn Thượng Tuyết. Thượng Tuyết cúi đầu, do dự hồi lâu rốt cuộc mở miệng nói:
"Em... có thai..."
Đặng Tuyển gật đầu một cái, thản nhiên nói:
"Tôi biết."
Thượng Tuyết tỏ vẻ bất mãn vô cùng đối với phản ứng bình tĩnh thái quá của Đặng Tuyển, trên lý thuyết, Đặng Tuyển mới chính là mẹ đẻ của đứa bé, nàng chỉ phụ trách mang thai mà thôi. Kết quả a, mẹ đẻ không vội thì người mang thai như nàng cần gì phải gấp chứ!
Đặng Tuyển nhìn khuôn mặt của vợ mình thay đổi thất thường, trong lòng đương nhiên biết lý do cô vợ nhỏ đang khó ở rồi. Cô đưa tay ra, vân vê những lọn tóc rối trên trán thê tử, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
"Ngốc, bác sĩ nói xác suất mang thai là 80%."
Thượng Tuyết ấp úng nói:
"Lỡ như không mang thai thì sao?"
Đặng Tuyển buồn cười liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-noi-nang-khong-thuong-ta/1361106/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.