Trong xe.
Thượng Tuyết dè dặt liếc nhìn Đặng Tuyển đang phẫn nộ thở phì phò kế bên, nàng muốn mở miệng hỏi Đặng Tuyển là cô đã nói những gì với Đặng Khuynh Nhan, nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng không hỏi.
Nhiều năm như vậy, Thượng Tuyết vẫn luôn yêu Đặng Tuyển, yêu một cách hèn mọn và đến mức cẩn trọng. Nàng xưa nay không dám suy đoán liệu Đặng Tuyển trải qua thời gian lâu dài có yêu nàng hay không, liệu theo năm tháng đi qua mà cô sẽ quên lãng người luôn ngự trị ở tận đáy lòng của cô hay không. Thượng Tuyết vẫn không bao giờ dám đưa ra bất kỳ suy đoán nào. Không phải vì nàng nhát gan, chẳng qua là nàng quá yêu Đặng Tuyển. Nàng cam chịu bản thân không đoán không nghĩ, như vậy sẽ không tổn thương trái tim của nàng nữa. Bởi vì nàng sợ nếu càng nghĩ, thì cánh cửa của dục vọng càng ngày một lớn ra, nàng sợ bản thân sẽ trở nên tham lam hơn.
Ngay từ đầu, nàng cũng vì yêu Đặng Tuyển, cho nên mới muốn ở bên cạnh cô.
Có thể như người đời thường nói, tình yêu giữa những người đồng tính là thuần túy nhất. Sẽ không bị ràng buộc bởi hôn nhân hay con cái. Từ đầu đến cuối, mối quan hệ của hai người đều được duy trì bởi tình yêu. Chính là thứ tình yêu mà người người luôn nhắc đến, nhưng lại không thể chạm tới hay cảm nhận được sự tồn tại của nó, nên tình yêu đồng tính mới trở nên tốt đẹp và thuần khiết tới như thế.
Thượng Tuyết yêu Đặng Tuyển, đó là điều không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-noi-nang-khong-thuong-ta/1361103/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.