Tô Du dạo xong Tu Sĩ Thành, chào tạm biệt những bằng hữu vẫn ở lại nơi này, liền thông qua truyền tống đại trận (传送大阵) rời khỏi lưỡng giới chiến trường. Hắn nhớ Vân Ly. Ba năm qua, hai người gặp nhau ít xa nhau nhiều. Vân Ly ở ngoài gia cố không gian mảnh vỡ, Tô Du trên chiến trường giết ma tộc. Thỉnh thoảng Vân Ly mới lẻn xuống thăm Tô Du, ngoài một mèo một chó, người ngoài không hề hay biết. Giờ Vân Ly đã xong việc, mà lưỡng giới chiến trường với Tô Du cũng không còn tác dụng lớn, vì thế đã đến lúc nên rời đi.
Vừa bước ra khỏi truyền tống trận, Tô Du đã thấy Vân Ly đang đợi hắn. Tô Du bước tới, hai người song hành rời đi. Tu sĩ khác chỉ cảm thấy hoa mắt chốc lát, chẳng để ý có tu sĩ mang theo một mèo một chó xuất hiện, càng không thấy được đại lão Vân Ly, bằng không hẳn đã gây náo động. Thanh thế của Vân Ly giờ trong tu chân giới đã đạt đến đỉnh cao, không ai sánh kịp. Tô Du từng nghe có tu sĩ nói, bên ngoài quán trà còn xuất hiện thuyết thư lấy Vân Ly làm nhân vật chính, lại còn có thoại bản (话本子) cũng lấy hắn làm chủ nhân công, khiến Tô Du nghe mà nhịn cười không nổi. Điều này giống như một vòng luân hồi. Trước kia mọi người thích viết thích xem thoại bản lấy Nam Ly Đạo Quân (南离道君) làm chủ nhân công, giờ mọi người lại bắt đầu thích viết thích xem thoại bản lấy Vân Ly làm chủ nhân công. Tô Du cảm thấy, đây chính là cách thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058786/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.