Dù cho Hắc Yểm rất muốn xung động hiện thân, chém giết hết bọn Ma Tộc nơi đây, thế nhưng rốt cuộc vẫn kìm nén lại, không thể vì nhỏ mất lớn.
Hơn nữa hắn phát giác được ngay bên kia trận pháp thông đạo, có một cỗ khí tức Hóa Thần, hẳn là Hóa Thần Ma Tộc Cấn Tàn nhất tộc, vậy thì hắn càng không thể kinh động đối phương, vì thế chỉ đành oan ức lại lơ lửng quay về, ra khỏi phạm vi bao phủ trận pháp Hắc Vụ Lâm.
Vốn nên trực tiếp rời khỏi Đông Đại Lục, trở về Nam Đại Lục bẩm báo với Vân Lão Đại kết quả chuyến này, thế nhưng Hắc Yểm bụng đầy hỏa khí không chỗ tiết ra, nhìn thấy lão tặc Vân Nho vẫn còn đang đánh nhau với Thiên Hạc, dù cho Hắc Yểm cũng không thích lão khốn Thiên Hạc này, nhưng tương đối mà nói, lão tặc Vân Nho càng đáng ghét hơn.
Vì thế Hắc Yểm đảo mắt một cái, liền lén lút độn vào trong hư không, nhìn thấy Vân Nho đã đè Thiên Hạc đánh, trước tiên đối với Thiên Hạc bày ra trò cười hả hê, sau đó vận chuyển bí kỷ bản tộc, ngưng tụ một cây Hồn Châm (魂针),hung hăng đâm vào Vân Nho.
Vân Nho đang đánh rất đã, cảm thấy luồng khí bực tức trong lòng đã tiết đi không ít, đúng lúc này, hồn phách của hắn bị đâm một nhát, công kích xuất thủ liền vì khoảnh khắc ngưng trệ này mà đánh lệch, lướt qua người Thiên Hạc Chân Quân.
Thiên Hạc làm sao còn không nhìn ra không đúng, tuy không biết vấn đề ở chỗ nào, có lẽ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058765/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.