Chủ trì công đạo? Nếu không phải Tô Du muốn xem trò vui, những tu sĩ này ngay cả cơ hội đăng đảo cũng không có.Bọn họ muốn công đạo, Vân Ly có thể cho, chỉ cần xem bọn họ có bản lĩnh tranh thủ thứ công đạo bọn họ yêu cầu hay không.Mang theo tâm tình thấp thỏm, hải thuyền cách Hắc Phong Đảo càng ngày càng gần, thế nhưng tu sĩ trên thuyền phát hiện, lớp sương mù bao bọc bên ngoài Hắc Phong Đảo, lại từ màu đen chuyển biến thành dạng ban đầu. Lúc Tô Du bọn họ mới tới, do chịu ảnh hưởng của Hắc Phong, sương mù bao bọc bên ngoài cũng bị nhuộm đen, đây cũng là nguyên nhân khiến càng ngày càng ít tu sĩ đăng đảo.Ngay lập tức có tu sĩ tán thưởng: "Tiền bối xuất thủ quả nhiên phi phàm, tưởng rằng môi trường Hắc Phong Đảo hiện tại đã cải thiện rất nhiều, không còn là cấm địa của tu sĩ Bắc Hải nữa.""Chúng ta nên làm thế nào?""Ta xem vẫn là ở ngoại vi cầu kiến tiền bối đi, liều lĩnh đăng đảo chỉ làm kinh động tiền bối."Ở ngoài kêu lớn cầu kiến tiền bối lẽ nào không kinh động sao? Nhưng tu sĩ khác cũng không nghĩ như vậy, bọn họ đến cầu kiến vốn là hành vi kinh động, đi tới bước này đã không cho phép bọn họ rút lui.Vì vậy bọn họ cẩn thận từng li khống chế hải thuyền đi tới nơi gần sương mù nhất, hải thuyền dừng lại, thúc đẩy nhau một hồi, Kim Đan tu sĩ Phù gia bước ra, đại diện tất cả tu sĩ trên thuyền cất tiếng: "Tiền bối, chúng ta là tu sĩ Bắc Hải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058713/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.