Tuy rằng Tô Du bọn hắn nghe chuyện này cảm thấy không thoải mái, nhưng ở An Nguyên thành kẻ hâm mộ vẫn không ít, dường như tu sĩ nương tựa cường giả những năm này không phải chuyện không tốt, huống chi là Hóa Thần Chân Quân đỉnh phong của đại lục, chỉ cần rơi rớt chút đồ trong kẽ tay cũng đủ cho Nguyên Anh tu sĩ tu luyện rồi.
Tô Du tin rằng, trên đời này vẫn có rất nhiều người như hắn, nguyện ý nắm giữ vận mệnh trong tay mình, chứ không phó mặc cho người nào khác.
Đồ đệ Thiên Hạc Chân Quân đến liền ở lại Đặng gia, các thế gia khác ở An Nguyên thành đều phái nhân vật trọng yếu gia tộc thậm chí do tộc trưởng thân chinh ra mặt, đi bái kiến vị đồ đệ Chân Quân này, ngay cả thế lực ngoài An Nguyên thành cũng phái đại biểu đến, một thời gian, Đặng gia như lửa đổ thêm dầu cực kỳ hưng thịnh, đi trên đường An Nguyên thành, có thể thấy đệ tử Luyện Khí Trúc Cơ của Đặng gia đều ngẩng cao ngực vẻ đắc ý tột cùng.
Thạch tu sĩ lại đến phố tử tạp hoá, gặp Tô Du đang ở cửa hàng, vừa trông cửa hàng vừa vẽ Linh Phù, Thạch tu sĩ tận mắt nhìn Tô Du rất tùy ý vẽ xong một trương nhị phẩm Linh Phù, kinh ngạc đến suýt quên mất ý định đến đây của mình.
"Tô lão bản, ngươi lợi hại quá, nguyên lai ngươi thật tâm muốn mở tốt cửa hàng tạp hoá này làm mua bán Linh Phù." Thạch tu sĩ sau khi chứng kiến thuật chế phù của Tô Du, cảm thấy trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058549/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.