Tin tức về Tinh Cực Bí Cảnh ngày càng nhiều, và biết được chỉ có Kim Đan tu sĩ mới có thể dựa vào tu vi tiến vào Tinh Cực Thông Đạo đó, khiến tâm trạng phấn khích vì bí cảnh xuất hiện của tu sĩ trở nên trầm xuống. Ngoại trừ một số ít rời khỏi Bắc Sa Bảo muốn tận mắt nhìn thấy, biết đâu tìm được cơ hội vào, đa phần vẫn ở lại Bắc Sa Bảo, nhưng không còn tâm trạng ra ngoài săn giết trùng thú, mọi người đều đang bàn tán.
"À, lão Ông thế nào? Có ai truyền tin cho lão ấy không? Biết đâu lão Ông hối hận vì chạy ra ngoài."
"Có, trong đội của lão có ba vị Kim Đan tiền bối, không thể không ai nhận được tin tức bên ngoài. Tin ta nhận được trước đây là, trong đội xảy ra tranh cãi, lão Ông kiên quyết tiếp tục tìm kiếm, hai người kia lại muốn từ bỏ tìm kiếm thành, muốn tham gia mở bí cảnh. Nhưng vừa nhận được tin mới nhất, ngay cả lão Ông cũng từ bỏ tìm thành rồi."
"Tại sao? Có thể khiến lão Ông từ bỏ thật không dễ."
"Ha, chẳng phải vì nghe nói trong Tinh Cực Bí Cảnh có Ngưng Anh Quả Thụ (凝婴果树),lão Ông có thể không động lòng sao?"
"Động lòng có tác dụng gì chứ? Không biết bao nhiêu Kim Đan tu sĩ sẽ vào Tinh Cực Bí Cảnh, mà số lượng đệ tử tông môn lại nhiều nhất, lão Ông có thể tranh giành qua những người đó sao? Dù có Ngưng Anh Quả Thụ, số lượng Ngưng Anh Quả cũng có hạn, biết đâu kết quả cuối cùng còn không bằng ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058505/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.