Đứng ở trong sa mạc, một đoàn người đều có chút mê mang, không biết nên hướng phương nào đi, lật ra bản đồ chuẩn bị sẵn, không thể khẳng định đem vị trí hiện tại từ trên bản đồ tìm ra, cho nên bản đồ chi tiết, đối với bọn hắn trước mắt giúp đỡ cũng không lớn.
"A hèm, không trách sẽ có tu sĩ tiến vào Lưu Động Sa Mạc (流动沙漠) tìm tu sĩ có kinh nghiệm làm hướng đạo, ta liền nói chúng ta tiến vào lúc có người nhìn ánh mắt chúng ta quái quái."
Tô Du (苏俞) cũng nhớ lại tình cảnh sáng sớm hôm qua tiến vào sa mạc, cũng không nhịn được nhếch mép, lúc đó mọi người đều rất hưng phấn, những tu sĩ kia khẳng định cảm thấy bọn hắn đều là ngốc nghếch, còn tưởng mình một đoàn đủ cẩn thận.
Dĩ nhiên cũng có lợi ích, hai nhóm người đi phía sau bọn họ giờ đã biến mất không còn tăm hơi, có thể thấy đối phương cũng chẳng giàu kinh nghiệm hơn bọn họ là mấy.
Tô Du (苏俞) đề nghị: "Hay là dựa vào hướng mặt trời vậy, hướng này chắc chắn không sai, chỉ cần đi theo một hướng, chúng ta nhất định sẽ tìm thấy một trong những tòa lâu đài."
"Ta nói các ngươi mang theo Sa Thử để làm gì? Sa Thử chính là để phát huy tác dụng trong những lúc then chốt như thế này. Hãy cho chúng ăn no rồi bảo chúng dẫn đường, còn hơn là mù quáng chạy như chúng ta bây giờ."
"Đúng đấy, còn có Sa Thử nữa."
Cảnh tượng này khiến Tô Du cũng không nhịn được cười. Hắn cho Sa Thử của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058497/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.