Tô Du bộ dáng điềm tĩnh ngược lại khiến hai người kia tức đến nghẹn lời, vẫn là thiếu niên kia lên tiếng, nhìn tính tình đã rất nóng nảy: "Ta hỏi ngươi có phải là tên Dư trận pháp sư chiếm mất danh ngạch của sư huynh ta không? Cũng là ngươi liên lụy khiến sư tỷ ta bị trọng thương, đến giờ vẫn chưa khỏi? Rốt cuộc ngươi đã dùng thủ đoạn gì để cướp danh ngạch của sư huynh ta?"Nghe vậy Tô Du lập tức hiểu ra thân phận hai người này, trước đây trên đường đến Vân Hải Cung, vì sao Ô Yến lại có địch ý lớn như vậy với hắn, hắn sớm đã từ trong miệng huynh đệ Hoài Hướng Đằng hiểu được, những người này đều cho rằng hắn cướp danh ngạch của người khác, người khác này không ai khác chính là thanh niên trước mặt, thật thú vị, ngay cả Ô Yến bị trọng thương chưa khỏi cũng có thể đổ lỗi lên đầu hắn.Tô Du khẽ cười: "Danh ngạch là của sư huynh ngươi? Chẳng lẽ không phải của Thành chủ phủ sao? Danh ngạch Thành chủ phủ từ khi nào lại do sư huynh ngươi quyết định? Còn về chuyện Ô đại tiểu thư bị thương, thì càng không liên quan đến ta, ta không nhận cái vạ này.""Ngươi..." Nếu không phải đang ở trong tàng thư các, thiếu niên nổi giận này sợ đã xông lên đánh người rồi, dĩ nhiên hắn chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ đánh được hay không thì lại là chuyện khác, "Nếu không phải ngươi giở trò sau lưng, sư tỷ sao có thể tách khỏi thiếu thành chủ bọn họ?"Cái này... xem ra đúng là có chút liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058468/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.