Bốn người không dám lại gần quá, sợ kinh động đến con báo cái đang đau buồn. Có lẽ vì bị trọng thương nên sự cảnh giác của con báo cái giảm sút nhiều. Không lâu sau, Tô Du và những người khác nghe thấy một tiếng kêu yếu ớt, liền theo tiếng kêu tìm kiếm thì phát hiện phía sau con báo cái có một con báo con nhỏ bé gầy gò đang loạng choạng bò về phía mẹ nó.
Con báo con còi cọc rõ ràng thiếu dinh dưỡng này khiến cả bốn người giật mình, gia đình báo này quả thực quá thảm thương.
Diệp Vân thốt lên: "Chẳng lẽ con báo cái chưa sinh con đã bị con bọ cạp tấn công, khiến báo con sinh non, mà tình trạng của báo mẹ như thế này thì không thể tiết sữa nuôi con, báo con có thể sống đến bây giờ thật không dễ dàng gì. Nếu không cứu được báo mẹ, e rằng báo con này khó sống được vài ngày nữa."
Diệp Vân vốn mềm lòng, cảnh tượng này càng khiến nàng quyết tâm giải độc cứu chữa cho hai mẹ con báo. Nàng lại bước tới phía trước, có lẽ vì sự xuất hiện của báo con đã đánh thức tình mẫu tử trong lòng báo mẹ, nó phát hiện ra sự hiện diện của những sinh vật lạ, lập tức gầm gừ nhỏ về phía Diệp Vân để cảnh cáo.
Diệp Vân lấy ra một lọ đan dược, ném về phía báo mẹ và nói: "Chúng ta không có ác ý, đó là Giải Độc Đan, dù không thể giải hết độc trong người ngươi nhưng ít nhất cũng có thể giảm bớt."
Báo mẹ hoàn toàn không hiểu tiếng người, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-mot-van-tuoi-bac-phong-xuy/5058415/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.