Buổi tối hôm đó cả hai đang ăn cơm cùng nhau thì điện thoại của Chu Linh bất chợt vang lên làm cả hai phải dừng đũa. Chu Linh bỏ chiếc bánh bao trên tay xuống khẽ hướng mắt nhìn vào điện thoại, thấy dòng chữ hiện lên chữ "ba" Chu Linh liền vui vẻ bắt máy. 
- Con nghe ạ! 
- Tiểu Linh, Tiểu Thụy có đang ở gần con không? Để ba nói chuyện với thằng bé. 
Chu Linh nghe Chu lão gia hỏi thì xoay sang nhìn Cố Giai Thụy, ánh mắt ngạc nhiên lên tiếng: 
- Có ạ! Con đang cùng anh ấy ăn cơm! Cơ mà có chuyện gì vậy ạ? 
- Cũng không có gì chỉ là ba có chút việc muốn nói riêng với Tiểu Thụy, con chuyển máy cho thằng bé giúp ba. 
- Vâng ạ! 
Dứt lời Chu Linh đưa điện thoại về phía Cố Giai Thụy, ánh mắt nhìn chằm chằm anh nói: 
- Ba em muốn nói chuyện với anh. 
Cố Giai Thụy nghe vậy thì thoáng kinh ngạc, anh nhướng mày nhìn Chu Linh khẽ hỏi lại: 
- Tìm anh? 
- Ưm! 
Chu Linh vừa đáp vừa gật nhẹ chiếc đầu nhỏ, thấy vậy Cố Giai Thụy cũng đưa tay tiếp nhận điện thoại từ tay cô. Anh đưa điện thoại lên tai chậm rãi nói: 
- Bác Chu, con đây ạ! Bác tìm con có việc gì sao ạ? 
- Tiểu Thụy à, bác nghe nói hôm nay con gặp Vân Hạ. 
Nghe đến đây Cố Giai Thụy chợt hiểu ra vấn đề, anh nhíu mày ánh mắt tối sầm lại. Khẽ hít một hơi thật sâu Cố Giai Thụy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-dung-manh-dong/2828527/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.