Sáng sớm hôm sau
Cố Giai Thụy và Chu Linh đang ngủ say mê thì bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa, anh cau mày mở mắt dùng một tay che mặt rồi theo thói quen nhìn sang cô gái nhỏ bên cạnh. Thấy cô vẫn đang say giấc anh liền mỉm cười đưa tay sờ nhẹ lên má cô một cái, bên ngoài tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục vang lên khiến Chu Linh hơi nhăn mặt ngái ngủ nói:
- Ưm... A Thụy!
Nghe tiếng Chu Linh kêu Cố Giai Thụy lập tức ôm cô vào lòng, bàn tay vuốt ve tấm lưng trần cất giọng dịu dàng dỗ:
- Linh Nhi ngoan, không có gì đâu em cứ ngủ tiếp.
Chu Linh được bao bọc trong vòng tay ấm áp của Cố Giai Thụy lại còn được anh khẽ dỗ dành bên tai nên không suy nghĩ gì tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Người gõ cửa phía bên ngoài sau khi đã gõ hồi lâu vẫn không nghe hồi đáp liền lên tiếng:
- Cố Tổng, lão gia chúng tôi mời ngài và Chu tiểu thư xuống dùng bữa sáng. Cố Tổng, ngài có ổn không?
Cố Giai Thụy nghe thấy tiếng người hầu thì nhíu mày nhìn về phía cửa, anh hơi híp mắt trầm lắng suy nghĩ rồi lên tiếng đáp:
- Tôi biết rồi! Khoảng 20 phút nữa chúng tôi sẽ xuống.
- Vâng!
Nói rồi người hầu quay bước rời đi, nghe tiếng bước chân cô xa dần lúc bấy giờ Cố Giai Thụy mới buông lõng cảnh giác. Anh siết chặt cô gái trong lòng cảm nhận hơi ấm của cô phả lên trên cơ thể, vẻ mặt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-dung-manh-dong/2828492/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.