Chu Linh nghe vậy thì tái mặt, cô nàng ranh mãnh nhanh chóng thoát ra khỏi sự khống chế của Cố Giai Thụy, bộ dạng giả vờ đáng yêu nũng nịu:
- A Thụy, em đói rồi!
Cố Giai Thụy chứng kiến một màn này thì cũng chỉ biết cam chịu, anh hết cách nhìn vào cô gái nhỏ ranh mãnh trước mặt với ánh mắt 3 phần bất lực 7 phần nuông chiều nói:
- Thôi được! Bé con muốn ăn gì?
Như chỉ chờ mỗi câu đó Chu Linh lập tức híp mắt mỉm cười, cô nàng ôm lấy cổ Cố Giai Thụy vẻ mặt đáng yêu đáp:
- Em vừa nghĩ ra một nơi mà có thể mua được tất cả những món em thích, chúng ta đến chợ đêm đi!
Cố Giai Thụy nghe đề xuất của Chu Linh thì vẻ mặt có hơi đăm chiêu suy nghĩ, anh đắn đo một hồi cuối cùng trước sự nài nỉ của người con gái anh yêu Cố Giai Thụy chỉ đành gật đầu chấp thuận. Anh đưa tay xoa nhẹ chiếc đầu nhỏ của Chu Linh dịu dàng nói:
- Được! Anh chở em đến chợ đêm. Nhưng trước khi đi Linh Nhi phải hứa với anh cái này đã.
- Cái gì?
- Chợ đêm rất nguy hiểm nên không được chạy lung tung, phải luôn ở sát cạnh anh và không được thoát khỏi tầm mắt anh được chứ?
Chu Linh dù hơi không muốn nhưng vì ước vọng đến chợ đêm cũng chỉ đành thỏa hiệp. Cô nàng vui vẻ gật đầu rồi nhìn anh cười híp mắt đáp:
- Được ạ!
- Ngoan!
Dứt lời Cố Giai Thụy hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-dung-manh-dong/2828486/chuong-62.html