Tình hình bây giờ thật khiến người ra ngượng ngùng mà. Cô bị bà đẩy vào lòng rồi nằm gọn trong vòng tay của anh. Y Thần thừa cơ bắt lấy cô ,ôm cô chặt vào lòng miệng thì than thở
" Sao em béo thế hả"
" Anh kêu ai béo hả, xem em dậy dỗ anh như thế nào" cô vùng vẫy kịch liệt
" Em còn không ngồi im thì cẩn thận thằng tiểu đệ của anh"
Mạt Mạt cảm nhân được sự kì lạ mà mình đang ngồi lên. Cô lập tức ngoan ngoãn ngồi im không nhúc nhích. Y Thần tựa đầu vào vai cô, cảm nhận từng hơi thở mùi hương trên tóc cô. Một lâu sau anh mới mấp máy môi hỏi cô
" Em có muốn biết người lần này hại em là ai không?"
Cô không chút động tĩnh tự nhiên nói
" Ai mà to gan vậy, dám động vào em cơ đấy" giọng điệu đùa giỡn của cô như chẳng để ý đến người suýt nữa tông mình là ai. Vì cô có tấm lòng bao dung không muốn tra cứu sâu về chuyện này, mặc dù cô đã đoán được một phần người muốn hại cô là ai.
Y Thần vươn tay vuốt lấy mấy sợi tóc của cô ,cuốn vào ngón tay chỏ của mình rồi nghịch
" Em không quan tâm ư? ngay cả khi em gái hại chị mình mà em cũng mốn cho qua sao"
Cô im lặng một hồi rồi đứng dậy . Ôm anh vào lồng ngực mình thủ thỉ
" Bây giờ em chỉ muốn có một cuộc sống bình thường thôi. Chỉ cần có anh là đủ" Thần Thần à ? đừng bao giờ rời xa em nhé. Ngoài anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-cua-toi-that-ngon/1134412/chuong-39.html