Mạt Mạt thấy cô nhân viên cứ sụt sùi khóc nên không nỡ, cô quay sang nắm lấy ống tay áo của anh, rồi nói nhỏ.
"Y Thần tôi đâu có bị gì anh bỏ qua đi đừng làm lớn chuyện"
"Bỏ qua...?" cô nàng này sao lại dễ dàng bỏ qua như vậy.
Mạt Mạt chớp chớp hai con mắt nhìn anh rồi nói
"Ừ bỏ qua đi"
Y Thần thở dài rồi nói nhỏ với cô .
"Hay anh không trừng phạt bọn họ nữa, tối nay em ...." anh cười gian xảo
"Anh....không biết xấu hổ" Mạt Mạt ửng hồng cả hai bên má .
"..." Y Thần nhìn cô ,cười dịu dàng rồi quay sang nhìn ông chủ tiệm.
"Ngày mai tôi không muốn thấy cái shop này của anh mở cửa nữa "
Ông chủ lấy tay lau mồ hôi ,xoa xoa hai bàn tay tỏ vẻ nịnh nọt
"Diệp tổng ngài có thể xem xét lại được không?"
Y Thần vẫn lạnh nhạt đáp lại ông
"Tôi không có thói quen rút lại lời nói "
Ông chủ tiệm vội nói "Nhưng...."
"Tôi nói rồi , nếu không làm theo hậu quả tự chịu" vừa nói dứt câu anh cầm tay Mạt Mạt lôi đi
Mạt Mạt vừa chạy theo sau anh rồi nói
"Anh có cần làm lớn chuyện vậy không, bây giờ đóng tiệm người ta lấy gì mà sống"
Y Thần đột nhiên dừng lại ,làm cô đâm thẳng vào lưng anh,cô quát lớn
"Anh chán sống à, tự nhiên dừng lại đột ngột như vậy"
Y Thần bị chửi mà khuôn mặt không tức giận đã vậy còn cúi xuống xoa xoa trán của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-cua-toi-that-ngon/1134396/chuong-23.html