Quan Chi Yên không biết Đoạn Lại Lăng có danh thiếp của Tề Sóc, bởi vìnàng chỉ mang Tề Sóc đến Hạnh Phúc có 1 lần thôi, không nghĩ tới haingười đó đã trao đổi liên lạc với nhau. Hơn nữa để cho người cùng có thể nói chuyện riêng tư, Đoạn Lại Lăng còn nhớ rõ liền lấy ra danh thiếpcủa bạn trai nàng và gọi. Còn về phần nàng sau khi gục đầu khóc 1 hồiliền mệt mỏi rồi ngủ, tỉnh lại thấy Tề Sóc ngồi bên người, không bị dọacho khiếp đảm.
“Tỉnh?” Tề Sóc bất đắc dĩ nhìn nàng.
Nàng trừng mắt nhìn, hoài nghi rằng mình vẫn còn đang trong mơ, nếukhông tại sao hắn lại có thái độ bình thường với nàng như vậy, không hềtức giận.
“Còn chưa tỉnh ngủ sao?” Hắn lấy tay khẽ chạm mặt nàng.
Quan Chi Yên bất ngờ đưa tay bắt lấy tay hắn, mờ mịt nhìn hắn hỏi “Ngươi là thật sao?”
“Ngươi ngủ đến mức hồ đồ rồi sao?” Hắn dùng tay kia nâng khuôn mặt của nàng lên hôn.
Trong nháy mắt mắt nàng tròn to. Nàng nhất định là đang nằm mơ, nhấtđịnh là thế! Nhưng giấc mơ này rất đẹp a, tuyệt đến mức làm cho nàngmuốn kéo dài thêm, không muốn tỉnh lại nữa. Nàng nhắm mắt lại, một lầnnữa nằm úp mặt trên quầy tiếp tục ngủ.
“Đừng ngủ, muốn ngủ thìvề nhà ngủ tiếp nào.” Tề Sóc kéo nàng dậy, bất đắc dĩ nhìn về phía ĐoạnLại Lăng “Cảm phiền ngươi tính tiền giúp ta, hết bao nhiêu?”
“Hai ly cà phê, tổng cộng 300 đồng.” Nàng mỉm cười nói.
“Không phải nàng còn dùng bữa tối ở đây sao?” Hắn nhìn thoáng qua cô bạn gái vẫn còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-cua-ta-thuc-tre-tuoi/82959/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.