Gia Kì bị Đinh Tùng giữ chặt cổ cô nhanh trí cắn vào cánh tay hắn một cái thật mạnh khiến Đinh Tùng đau đớn nhăn mặt hắn buông tay ra khỏi cổ cô, Gia Kì vội vàng chạy về phía Vu Quân, Đinh Tùng như một con thú dữ điên cuồng chỉa súng về phía Gia Kì bắn một phát đạn Vu Quân vội chạy đến đỡ lấy cho cô viên đạn trúng vào vai của hắn máu tuông ra không ngừng, Gia Kì sợ hãi hét lên.
" Vu Quân anh có sao không ".
Cô đỡ lấy thân thể cao lớn của hắn, đưa tay sờ lên chỗ vết thương bàn tay cô nhuộm đầy máu của Vu Quân, hắn nhìn về phía thuộc hạ đang chạy ra để tiếp viện cho mình nhìn Gia Kì nói.
" Anh rất yêu em nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra em vẫn phải mạnh mẽ sống tiếp vì con của chúng ta ".
Hắn hôn lên trán cô một cái rồi đẩy mạnh Gia Kì rơi xuống biển, cô như chết lặng trước hành động của Vu Quân, Gia Kì đưa tay về phía hắn trong tuyệt vọng cô hét lớn.
" Không......"
Nước mắt tuông ra không ngừng cô chìm xuống biển sâu, lúc này cô đã biết được tình yêu hắn dành cho mình là thật lòng, hắn luôn mong muốn được cô tha thứ chỉ mơ ước có được một tình yêu đích thực không có gian dối lừa lọc một gia đình thật sự.
Tình yêu là thứ để cảm nhận chứ không thể nhìn thấy được. Thế nên chẳng thể lấy vật chất ra để cân đo đong đếm được thứ tình cảm ấy.Có lẽ việc sở hữu một tình yêu chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782702/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.