Gia Kì loay hoay một hồi cũng không thể nào liên lạc được với ba mẹ cô lo lắng gọi cho Tiểu Minh.
" Alo Tiểu Minh lúc nảy cậu đã tiễn ba mẹ mình lên xe rồi có đúng không?"
Tiểu Minh: " Đúng rồi có chuyện gì xảy ra hay sao?".
Gia Kì: " Tớ gọi điện nhưng không ai bắt máy
cả không họ đã đến nơi chưa nữa ".
Tiểu Minh: " Chắc là điện thoại hai bác hết pin rồi không cần lo đâu, mà cậu đi đến đâu rồi ".
Gia Kì lúc này mới nhìn ra ngoài cửa xe cô hơi bất ngờ con đường vô cùng vắng cô có linh cảm chuyện gì đó không tốt đẹp gì sấp xảy đến với mình, con đường vô cùng vắng vẻ lại còn tối om, Gia Kì bắt đầu lo lắng cô nói với Tiểu Minh
" Cũng gần đến nơi rồi cậu yên tâm đi ".
Nói rồi hai người cúp máy Gia Kì hoài nghi hỏi tài xế lái xe.
" Anh có chắc đây là đường đến sân bay
chứ? ".
Tên tài xế không trả lời cứ tiếp tục lái xe, Gia Kì tức giận nói lớn.
" Tôi đang hỏi anh đó ".
Tên tài xế nhìn cô qua gương chiếu hậu nói.
" Cô cứ ngồi yên đi sắp đến nơi rồi ".
Gia Kì lo lắng nhìn xung quanh.
" Đây là đâu anh đang đưa tôi đi đâu vậy? ".
Tên tài xế lạnh lùng không trả lời cô một lời, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cho Gia Kì giật thót người cô nhìn lên dãy số điện thoại gương mặt lộ vẻ lo lắng tay đã bắt đầu run rẩy cô vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782664/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.