Gia Kì nghe Tiểu Minh nói có phần hơi buồn cười về cái tính cục mịch của Phi Ưng nhưng cũng thấy thương cô bạn của mình.
" Bây giờ hai người đã nói chuyện lại chưa? ".
Tiểu Minh chán nản nói " Vẫn chưa không lẽ bây giờ tớ phải bắt chuyện trước, chứ cái tên thối tha đó sẽ không bao giờ nói trước đâu vãi lại tớ cũng không muốn chia tay với anh ấy tại lúc đó tức giận nên nói vậy thôi "
Gia Kì tư vấn cho cô một hồi rồi đi vào trọng tâm của câu chuyện.
" Tớ sẽ sang Mỹ sinh sống ".
Tiểu Minh bất ngờ la toáng lên trong điện thoại.
" Cái gì khi nào cậu đi?"
Gia Kì: " Tuần sau vào ngày thứ ba ".
Tiểu Minh: " Sau đi vội quá vậy ".
Gia Kì: " Sau này sang đó ổn định hết rồi tớ sẽ kể lại mọi chuyện cho cậu nghe đừng giận tớ, hai chúng ta sẽ thường xuyên gọi cho nhau có được không ".
Tiểu Minh: " Tớ sẽ nhớ cậu và hai bác chết mất, thật sự quá bất ngờ "
Gia Kì mỉm cười nói tiếp
" Được rồi cậu đó ráng làm lành với Phi Ưng đi tớ chỉ muốn cậu sống hạnh phúc là tớ vui lắm rồi ".
Tiểu Minh đã bắt đầu thúc thích.
" Được rồi sang đó nhớ gọi về cho tớ ".
Rồi hai người kết thúc cuộc trò chuyện Gia Kì nằm trên giường nhìn lên trần nhà ngẫm nghĩ về những khoảng thời gian trước lúc không có Lệ Mỹ, hắn luôn đối xử nhẹ nhàng với Gia Kì lắng nghe những lời cô nói, còn bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782662/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.