Tối đó Vu Quân ở phòng làm việc, hắn ta đang quay cuồng với đóng tài liệu trên bàn, bỗng cánh cửa mở ra là Lệ Mỹ cô ta cố tình mặc trên người một bộ đồ ngủ hở hang mỏng manh để gây sự chú ý với Vu Quân, hắn ta liếc nhìn xem người nào mà cả gan vào phòng hắn mà không gõ cửa, nhìn thấy Lệ Mỹ, Vu Quân trầm giọng lên tiếng.
" Em vào đây có chuyện gì không?".
Lệ Mỹ cười quyến rũ nói.
" Em chỉ muốn mang cà phê vào cho anh thôi ".
Vu Quân mặt không biến sắc nói.
" Cứ để trên bàn đi ".
Lệ Mỹ mang ly cà phê đến để trên bàn, rồi đi vòng ra phía sao ghế ôm lấy cổ Vu Quân nói với giọng đầy sự quyến rũ
" Anh có mệt không?".
Vu Quân đưa tay gỡ tay Lệ Mỹ ra lạnh lùng nói.
" Em mau đi ngủ sớm đi ".
Lệ Mỹ bị hắn lạnh lùng bắt đầu giở trò giận hờn.
" Anh bảo em về đây sống với anh, xong anh lại lạnh nhạt với em, tại em không muốn nói thôi, anh có biết là em đau lòng lắm không hả ".
Vu Quân mệt mỏi bỏ tập tài liệu xuống quay sang nhìn Lệ Mỹ nói.
" Anh xin lỗi vì đã không quan tâm em nhiều hơn nhưng anh có rất nhiều việc phải làm, em thích gì cứ nói với anh sẽ cho người đi mua cho
em"
Lệ Mỹ đi đến cầm ly cà phê lên.
"em không cần gì hết chỉ cần anh uống hết ly cà phê này là em vui rồi, vì nó là tự tay em pha bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782658/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.