Gia Kì đã ngủ rất lâu do thuốc hạ sốt, đến trưa đôi mắt nặng trĩu từ từ mở ra, cô nhìn lên trần nhà rồi quay sang nhìn xung quanh, thấy một bên tay bị kim đâm vào sưng tái cô, do ống truyền nước biển, cô đau đớn sờ lên cánh tay, miệng lúc này đã khô ran đôi môi nứt nẻ vì thiếu nước, Gia Kì cố gắng ngồi dậy đưa tay với lấy bình nước, nhưng lại vô tình làm ngã bình nước xuống sàn tạo nên một âm thanh chói tai của tiếng đổ vỡ.
Bỗng bên ngoài có người đi vào, đó là Vu Quân hắn ta thấy bình nước bị vỡ nước chảy ra đầy sàn, gương mặt không chút biểu cảm tiến về phía Gia Kì, cô sợ hãi lùi về phía sau, nhìn hắn bằng đôi mắt kinh ghét, ngọn lửa tình yêu trong cô bây giờ đã dần dần lụi tàn.
Vu Quân lên tiếng hỏi
" Em khát nước à?".
Gia Kì không thèm trả lời hắn một câu nào cô tiếp tục nằm xuống giường quay lưng về phía hắn, Vu Quân đứng đó nhìn bóng lưng nhỏ bé, hắn biết là cô rất hận hắn vì những gì hắn đã gây ra cho cô, nhưng hắn chỉ muốn Gia Kì thuộc về một mình hắn thay vì dùng tình yêu sự dịu dàng của mình để giữ cô bên mình, nhưng hắn đã chọn cách làm tổn thương cô, khiến cho cô trở nên căm ghét hắn, hay vì hắn không biết cách để yêu một người nào đó.
Vu Quân đứng một hồi rồi đi ra ngoài gọi người vào dọn đóng đổ vỡ, rồi cho người mang nước lên cho Gia Kì uống khiên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782656/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.