sáng thức bên dưới nhà đã rộn ràng tiếng nói, Vu Quân và Gia Kì bước xuống đã thấy Thiên Ngọc cười nói vui vẻ với một ai đó ở trong khuôn bếp.
Cô ta nhìn thấy Vu Quân liền mừng rỡ vẫy tay gọi.
" Anh Hai xuống dùng bữa sáng đi, em có một bất ngờ cho anh đây ".
Vu Quân và Gia Kì bước xuống bật thang tiến về phía bàn ăn, hai người đang bước đi bỗng nhiên, Vu Quân đứng khựng lại gương mặt đăm chiêu nhìn về phía khuôn bếp.
Là một người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp đang đứng đó, tóc cô buông xoã dài, mặc trên người một chiếc đần hoa trong vô cùng nữ tính thùy mị, gương mặt rạng ngời ngũ quan sắc bén khiến người ta đấm chìm vào.
Thiên Ngọc chạy đến khoác lấy tay Vu Quân nói.
" Em đã gặp chị Lệ Mỹ ở Canada, chị ấy đã kể cho em nghe mọi chuyện tại sao chị ấy rời đi, em nghĩ hai người nên hoà giải với nhau, dù gì chị ấy cũng đã quay trở về rồi".
Vu Quân gương mặt tối sầm lại đôi mắt chỉ còn sự tức giận, hắn hất mạnh tay Thiên Ngọc ra giọng lạnh lùng nói.
" Đưa cô ta ra khỏi đây, nếu không từ nay về sao em đừng đến đây nữa ".
Thiên Ngọc thấy Vu Quân nổi giận bắt đầu sợ hãi nói.
" Nhưng mà........."
" Thiên Ngọc đủ rồi em ".
Lệ Mỹ cắt ngang lời cô ta, rồi quay sang nhìn Vu Quân nói.
" Em biết anh rất giận khi em bỏ đi không một lý do, em thật sự rất xin lỗi, được rồi anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782632/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.