Gia Kì sao khi tiễn Bà Hạnh Nghi về, thì đi thẳng vào phòng mình vì từ lúc Vu Quân bị thương cô và hắn không còn ngủ chung nữa, đây là điều Gia Kì cảm thấy thoải mái nhất, mấy ngày nay cô ngủ rất tự do không phải đề phòng lo sợ nữa. 
Bỗng một lực tay kéo cô lại cô bị kéo vô căn phòng tối, cô hơi hoảng sợ nhưng bình tĩnh lại thì thấy Vu Quân hắn ta ép Gia Kì vào tường dùng hai tay chắn cô lại, cô bị hành động của Vu Quân làm sợ hãi. 
"Này anh làm gì vậy, đi lại được rồi à?" 
Vu Quân không nói gì cúi người xuống hôn Gia Kì một cách điên cuồng, hắn liên tục cắn lấy cánh môi đỏ mọng của Gia Kì, rồi mạnh bạo xâm chiếm khoang miệng cô đưa đầu lưỡi của mình quấn lấy đầu lưỡi của Gia Kì, 
Gia Kì hơi bị bất ngờ khi bị Vu Quân hôn như bão táp, cô phản ứng lại đưa tay chống lên ngực Vu Quân đẩy hắn ra nhưng lại vô ích hắn ngày càng áp sát vào cô. Gia Kì bị hôn đến mức không thể thở nổi cô khẽ rên lên một tiếng, khiến bầu không khí ngày càng ám muội. 
Vu Quân bế Gia Kì đến giường nhẹ nhàng đặt cô xuống, hắn đè lên người cô tiếp tục hôn ngấu nghiến, sau đó hắn luồng tay vào áo ngủ của Gia Kì vuốt ve tấm lưng mềm mại của cô, rồi dùng tay cởi khoá áo lót của cô một cách chuyên nghiệp, Gia Kì bị hôn đến đầu óc mê muội không còn sức kháng cự, Vu Quân rời khỏi đôi môi của cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782618/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.