Hôm nay ông ta đến gặp Vu Quân để bàn chuyện làm ăn. 
Chào cậu Bạch, cậu khoẻ chứ? 
Vu Quân ngồi bắt chéo chân lạnh nhạt trả lời 
Vào thẳng vấn đề đi. 
Lão Lý cười cười vẻ nịnh nọt. 
Cậu cũng biết mục đích hôm nay tôi đến đây để gặp cậu để làm gì mà. 
Tôi muốn hợp tác với cậu trong phi vụ làm ăn sắp tới. 
Vu Quân lạnh nhạt trả lời 
Tôi không muốn thì sao? 
Lão Lý tiếp tục chiêu dụ 
Cậu yên tâm tôi không bắt cậu chia lợi nhuận cao đâu, vầy đi cậu bảy tôi ba có được không, tôi cũng có một điều kiện nho nhỏ muốn nhờ cậu. 
Cậu có thể cho tôi lưu thông vận chuyển các lô hàng qua bến cảng do cậu quản lý được không? 
Vu Quân bắt đầu thấy khó chịu với lão ta. 
Ông cũng biết bến cảng của tôi không vận chuyển ma túy. 
Lão Lý vội giải thích. 
Đó không phải là ma túy chỉ là những món đồ gốm cậu cứ yên tâm. 
Vu Quân nhếch mép nhẹ 
Ông chắc chứ, thuộc hạ của tôi đã đích thân đến đó kiểm tra. 
Vu Quân nhìn Hắc Ưng, anh ta hiểu ý lấy ra hai gói ma túy. 
Lão Lý bắt đầu thấy khó xử vội giải thích. 
Thời buổi bây giờ làm ăn khó khăn lắm cậu bạch à, chỉ có một ít cậu cũng làm khó tôi sao cậu nên suy nghĩ lại lợi nhuận về phía cậu rất cao. 
Vu Quân nhìn lão Lý đầy sắc bén nói 
Quy định của tôi đã đặt, nếu trái luật sẽ như thế nào ông biết rồi chứ. 
Vu Quân nói xong đứng lên đi ra ngoài, trên người anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782609/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.