Gia Kì vô cùng bực tức cô lên phòng tắm rửa rồi leo lên giường nằm ngủ một mạch, một phần cũng quá mệt mỏi vì phải làm việc cả ngày nên cô đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Ngủ đến nữa đêm cô có cảm giác ai đó đang ôm mình nhưng vì quá buồn ngủ nên cô không còn để tâm đến.
Sáng thức giấc thấy người đàn ông đang nằm kế bên mình Gia Kì nhớ đến chuyện tối qua liền đẩy tay Vu Quân ra khiến anh ta thức giấc.
"Buông ra, ai cho anh ôm tôi"
Vu Quân gương mặt ngáy ngủ đầu tóc rối bời.
"Làm gì mà ồn ào quá vậy".
Vẫn đưa tay siết chặt lấy eo Gia Kì không cho cô đi.
Gia Kì vùng dậy nhưng không thể làm được gì vì lực tay của Vu Quân quá mạnh.
Gia Kì tức giận nói
"Mau buông ra, ai cho anh ôm tôi, ngày mai chúng ta sẽ ngủ riêng".
Vu Quân vẫn nhắm mắt giọng khàn khàn bất lực lên tiếng
"Sao em ồn ào quá vậy".
Gia Kì liếc ngang anh một cái.
"không muốn ồn ào thì............um um"
Chưa kịp nói hết câu đã bị nụ hôn của Vu Quân chặn lại, Gia Kì vô cùng bất ngờ cô đơ một lúc mới bừng tỉnh đẩy Vu Quân ra nhưng cô chỉ bằng một hạt đậu, còn hắn ta như một con gấu khổng lồ mọi lực đẩy của cô đều vô tác dụng.
Hắn ta lấy môi mình chà sát vào môi Gia Kì, còn đưa lưỡi liếm cánh môi đỏ mọng của cô, còn về phía Gia Kì cô vẫn cắn chặt răng không cho hắn ta luồng vào bên trong, nhưng cô nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782606/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.