Ngồi trên xe Gia Kì không ngừng suy nghĩ về những gì bà Hạnh Nghi nói về Vu Quân và căn phòng lúc sáng Bà quản gia không cho cô vào chắc có một bí mật nào đó.
Vu Quân hỏi Gia Kì
"Mẹ đã nói gì với em?"
"Cô nhìn anh chán ghét"
Lúc nãy còn bơ tôi bây giờ lại hỏi còn lâu mới nói cho anh biết.
Đây là lần đầu tiên có người dám nói chuyện với Vu Quân như vậy khiến anh càng thêm thích thú.
Tôi biết là bà ấy sẽ không làm gì em.
Gia Kì thầm chữi
"Biết cái đầu nhà anh."
Vu Quân tiếp tục hỏi
"Mẹ có đưa cho em món đồ gì không?"
Gia Kì quay sang nói
"Thì là chiếc vòng ngọc này nè."
Rồi cô đưa cho Vu Quân xem.
"Em thích nó không?"
Gia Kì nhìn chiếc vòng nói
"Thích chứ nhìn nó có giá trị vậy chắc đắt lắm đúng không."
Vu Quân nhết mép cười nói
"Thích thì giữ cho kĩ vào, mẹ tôi tin tưởng ai mới giao chiếc vòng cho người đó."
Gia Kì hoài nghi nhìn chiếc vòng.
"Vậy à."
Về đến nhà Gia Kì đi lên phòng, cô hoàn toàn quên chuyện đề phòng Vu Quân.
Hai người đi vào phòng Gia Kì mới thức tỉnh chặn Vu Quân lại.
Này tôi chưa tự nguyện mà sao lại vào đây.
Vu Quân mệt mỏi trả lời
"Tôi có nói làm gì em đâu."
"Nhưng anh......."
Vu Quân cắt ngang lời gia Kì
"Có nhớ hôm qua tôi nói gì không, đừng làm loạn nữa."
Gia Kì ngơ ngơ
hôm qua anh ta nói là có người đang dám giác họ nên tạm thời ngủ cùng một phòng.
Gia Kì vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782604/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.