Sáng thức giấc Gia Kì thấy mình đang nằm trên thứ gì đó cứng cứng, cô bắt đầu mò mẫm. 
Cái gì mà cứng cáp quá vậy đã vậy còn ấm nữa, rồi Gia Kì bất giác cười cười nhìn nhưng vẫn nắm mắt ngái ngủ nhìn gương mặt trong vô cùng biến thái. 
Bạch Vu Quân bị sờ đến mức cơ thể nóng ran, đưa tay bắt lấy cánh tay đang làm loạn lại. 
Gia Kì bị nắm tay trong lòng cảm thấy khó chịu bực mình, cô đang ở thiên đường chưa được bao lâu, rồi từ từ mở mắt, đập vào mắt cô là bộ ngực trần của người đàn ông, Gia Kì hốt hoảng ngồi bật dậy, nhớ đến chuyện tối qua. 
Đúng rồi anh ta đi vào phòng tại cô mệt mỏi quá đã ngủ đi lúc nào không hay nên không có cảnh giác với hắn ta được. 
Chết tiệt hắn ta dám lợi dụng mình. 
Cô vội nhìn vào chăn quần áo vẫn còn nguyên vẹn, cô khó hiểu nhìn hắn ta. 
Sao hắn ta không mặc áo. 
Bạch Vu Quân mở chăn bước xuống giường, Gia Kì đưa tay lên che mặt lại sợ hắn ta khoả thân nhưng cô vẫn chừ một khe hở trên cánh tay để nhìn, hắn ta vẫn mặc quần, làm cô phí công vẻ ra một kịch bản. 
Gia Kì thở phào nhẹ nhõm suy nghĩ 
Chắc tại tướng ngủ của cô xấu quá nên mới xảy ra tình cảnh như thế này. 
Cô bình tĩnh lại vùi đầu vào gối tiếp tục ngủ, khi cò ở nhà có trời mới gọi cô dậy được chứ ba mẹ cô cũng bó tay vớ độ nướng của con gái. 
Ngủ đến gần trưa Gia Kì mới tỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782599/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.