Sau khi Phương Nguyên Tùng bị đuổi ra khỏi Phương thị, bởi vì không chịu ngồi yên liền cùng Đại Hoa, Lưu Ngọc Tuấn kết hợp mở một công ty tài chính, để Phương Nguyên Tùng làm chủ tịch. Tuy là một công ty bình thường, nhưng dựa vào năng lực kinh thương phi phàm của Phương Nguyên Tùng trước kia ở thương trường, rất nhanh liền đem công ty phát triển, trong giới cực có danh tiếng.
Phương Nguyên Tùng ở văn phòng phê nốt văn kiện cuối cùng, ngẩng đầu nhìn lên tường xem đồng hồ, đã tới giữa trưa. Phương Nguyên Tùng buông bút, duỗi thắt lưng, chuẩn bị đi ăn cơm trưa.
Nhớ tới cơm trưa, Phương Nguyên Tùng nhếch môi, lấy trong ngăn kéo “hộp cơm tình yêu” Cao Vũ đặc biệt vì hắn chuẩn bị. Mở hộp ra, Phương Nguyên Tùng cười càng sâu, chỉ thấy trong hộp có một trái tim thật to làm bằng anh đào. Ở giữa có một chữ ” yêu” xinh đẹp, bên cạnh còn có một khuôn mặt tươi cười đáng yêu làm bằng đậu xanh, không cần nói cũng biết khuôn mặt tươi cười này là chỉ Cao Vũ.
“Vật nhỏ!” Phương Nguyên Tùng cầm đũa chọc chọc khuôn mặt đậu xanh, ánh mắt nhu tình như nước.
“Phương đại thiếu, cười vui vẻ ghê nhỉ! Có chuyện tốt sao?” Phương Nguyên Tùng vừa muốn động đũa ăn “cơm trưa tình yêu” của Cao Vũ, từ cửa đột nhiên truyền đến tiếng cười mỉa mai quen thuộc.
“Cơn gió nào khiến cho Đại công tử có thời gian đến công ty vậy?” Phương Nguyên Tùng không cần nghĩ cũng biết là ai, ngẩng đầu nhìn Đại đại soái ca ngoài cửa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ca-cuu-mang-a/2414621/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.