Khi nguy hiểm cận kề, đại đa số đều không còn suy nghĩ được quá nhiều, đều là phản ứng theo bản năng. Hành động trượng nghĩa là bản năng, mà chạy trốn cũng là bản năng. 
Nhát dao thứ hai sắp rơi trên cổ chủ quán, Từ Vị cầm lên cái sọt rác đập vào đầu người cầm dao. Dao bay ra khảm sâu vào cửa, người cầm dao quay đầu nhìn Từ Vị. Hắn chạy đi lấy dao nhưng rút không ra, liền nhấc chân giữ cửa mạnh mẽ rút ra hướng thẳng vào Từ Vị mà chém xuống. Từ Vị né tránh, dao lướt qua vai cậu, Từ Vị nhấc dù che nắng trước cửa siêu thị đập về phía hung phạm. Từ Vị dùng hết toàn lực, hung phạm một dao bổ về phía dù che nắng. Cán dù là kim loại, dao loảng xoảng một tiếng. Từ Vị nhân cơ hội xoay người né lưỡi dao, vung dù che nắng tới đầu hung phạm. 
Hung phạm bị hất về phía tường, ngã xuống lăn vài vòng, dao cũng rơi trên mặt đất. Từ Vị buông dù xuống đất cúi người nhặt lên con dao, hung phạm ho ra một búng máu, lao thẳng tới Từ Vị. 
Lưỡi dao lạnh kẽo nháy mắt rạch qua cánh tay Từ Vị, mẹ kiếp, người này còn mang theo thanh tiểu chủy thủ! 
Từ Vị liều mạng giữ lấy tay của hắn, đầu gối mạnh mẽ thúc vào bụng nam nhân. Từ Vị không được coi là người hiền lành, cậu cũng đánh nhau, thời điểm cậu cùng người ta đánh nhau cũng là liều mạng mà đánh. 
Đánh đến chết. 
Dòng máu trong thân thể Từ Vị sôi trào, gắt gao nắm chặt cổ tay nam nhân, một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-va-tieu-cho-san/1356907/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.