"Tôi không có mang theo tư liệu." 
"Cậu tại Bạch Nhật Mộng hát mấy bài hát kia đều tự phổ lời?" 
"Vâng, hôm khác tôi sẽ gửi qua cho ngài." 
"Bây giờ có thể viết ra không?" Đổng Hán nói "Tôi với cậu có gì liền nói thẳng, dù sao chúng ta ký hợp đồng với tư cách là một người nghệ sĩ, cần tập trung lượng lớn tài chính vào bồi dưỡng. Tôi cần phải biết người mình ký hợp đồng cùng có bản lĩnh ra sao, cậu cũng biết, hiện tại trong giới long xà hỗn tạp." 
Từ Vị nghe rõ ý tứ bên trong, nói "Ngài muốn tôi viết tại đây?" 
"Đúng." Đồng Hán nói "Trước kia tôi ký hợp đồng với một thiếu niên, trước đó cậu ta nói mình cái gì cũng biết, kết quả sau khi ký hợp đồng xong chúng tôi phát hiện cậu ta một khuông nhạc cũng không biết, này khiến chúng tôi rất đau đầu, cũng không cách nào hủy hợp đồng." 
"Vậy viết như thế nào?" 
Đổng Hán từ trong cặp lấy ra máy vi tính đưa cho Từ Vị "Viết một ca khúc cậu thích nhất." 
Từ Vị gật đầu "Được." 
Sáng tác nhạc đối với Từ Vị mà nói cũng không phải việc quá phức tạp, cậu năm tuổi được mẹ dạy dương cầm, mười tuổi học đàn guitar. Mười lăm tuổi liền viết sáng tác đầu tiên, cậu ở phương diện này có thiên phú. 
Từ Vị đem bài hát kia ghi vào máy tính đưa cho Đổng Hán, nói "Nơi này không có điều kiện, không thích hợp để sáng tác, ngài không cần hoài nghi khả năng của tôi, nếu tôi không có năng lực sẽ không đến đây nói chuyện với ngài." 
Đổng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-va-tieu-cho-san/1356903/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.