Editor: Gia Vi
Beta: Trúc Phu
Bạch Vong Xuyên cảm thấy mình vẫn có thể tin tưởng vào tôn nghiêm của “người đưa đò” Nhị Hắc, cậu không có tiếp tục hoài nghi, chỉ gật đầu đồng ý với đề nghị của Khúc Mặc.
Khúc tổng sớm dự mưu từ trước thấy cậu đồng ý liền lập tức dẫm chân ga làm chiếc xe thể thao lao thẳng trên đường, điểm đến anh cũng đã nghĩ xong.
Căn cứ vào khoảng thời gian ở chung với tiểu đạo sĩ, anh có thể xác định tuy ngoài mặt cậu rất hiểu lễ nghĩa, là một người có giáo dưỡng đàng hoàng, nhưng hiểu biết của cậu đối với thế giới bên ngoài thì lại rất ít. Anh đoán có thể vì lúc trước tiểu đạo sĩ theo sư phụ của mình sinh hoạt ở trong nơi núi sâu rừng thẳm nào đó giống như cậu đã từng nhắc qua với mình, chỗ đó hiếm có người ngoài ra vào, càng đừng nói là sẽ có mấy toà cao ốc chọc trời hay mấy nhà hàng cao cấp 3 sao gì đó, khái niệm của mấy thứ này hoàn toàn xa lạ đối với tiểu đạo sĩ của anh.
Cho cậu xem mấy thứ này đủ làm cậu hưng phấn tới trước mắt đều sáng ngời lấp lánh nhỉ.
Bởi vì nguyên nhân này mà anh định sẽ tới một nhà hàng cao cấp gần ngoại ô thành phố để ăn. Khúc Mặc xác định Bạch Vong Xuyên chưa từng nếm thử qua loại đồ ăn này, cho nên Khúc tổng muốn người cùng cậu trải nghiệm những lần đầu tiên này là anh.
Chiếc xe thể thao đến bãi đỗ xe của nhà ăn thì dừng lại, chung quanh cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-tinh-cho-ta-mot-que/1192606/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.