Ngày này mỗi khi buổi sáng rời giường Chân Nam Nhân không hiểu cảm thấy chính mình đầu óc rất choáng váng, toàn thân không mạnh mẽ, có một loại dự cảm bất tường nổi lên trong đầu… không thể nào…. chẳng lẽ nàng là nóng rần lên?
(Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi! edit: Tuyết Liên. Chúc bạn có 1 mùa hè vui vẻ)
55555 ngàn vạn lần đừng vậy…! Nàng hôm nay có một hội nghị rất quan trọng phải tham gia, hơn nữa sốt lên lên tnày khiến nàng toàn thân vô lực ngay cả muốn đứng lên cũng gian nan, rót ly nước thì làm không được, không chừng nàng bệnh chết ở trong phòng này cũng không có người phát hiện…. 55555 đáng thương nàng.
Đang khi bị bệnh giày vò đến nửa mê nửa tỉnh, Chân Nam Nhân cảm giác cửa nhà mình tựa hồ có động tĩnh gì… chẳng lẽ là ăn trộm? Chân Nam Nhân cười khổ, thật sự là đen đủi… không nghĩ tới chính mình thế nhưng sẽ đến mức này, trong nháy mắt, Chân Nam Nhân nghĩ tới cách vách nhà mình là Từ Tri Lễ… ai ~ thôi… nàng hiện tại đã không có biện pháp suy nghĩ bởi vì nàng hoa lệ lệ ngất đi…trước khi hôn mê nàng còn muốn: ăn trộm tiên sinh…. cầu xin van ngài… trộm chút ít tiền coi như xong… ngàn vạn đừng tới hái hoa, làm một tên trộm phải có chuyên nghiệp của trộm…! (L: trộm cũng cần có chuyên môn sao…?)
Cũng không biết hôn mê bao lâu, khi Chân Nam Nhân tỉnh lại, cảm giác được trên đầu của mình có người đặt túi chườm đá, không đợi nàng phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855567/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.