“Ơ đã lâu không gặp, làm sao cô lại biến thành chó giữ cửa rồi?” Một cái giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai Chân Nam Nhân.
(Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi! edit: Tuyết Liên. Chúc bạn có 1 mùa hè vui vẻ)
Nhớ mình trên má từng chịu một trận đau đớn, đúng là oan gia ngõ hẹp, cái bà Viên Lệ Lệ này tin tức linh giữ vậy? Mình mới vừa đi nhận chức cô ta lập tức sẽ tham gia náo nhiệt, thật sự là xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn!
(Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi! edit: Tuyết Liên. Chúc bạn có 1 mùa hè vui vẻ)
Vì bảo trì tư tưởng luôn luôn kính già yêu trẻ nhiệt tình giúp người, lương thiện nên Chân Nam Nhân rất cố gắng khắc chế chính mình đối với lời Viên Lệ Lệ nói làm như không nghe, không thấy…cứ vậy tập trung tư tưởng nghiêm khắc quán triệt làm công việc của mình Chân Nam Nhân trong nháy mắt thực cảm giác mình không có lên chữ chủ tịch thật sự là thua thiệt. (L: chủ tịch phu nhân thì thế nào? Ta nghĩ tương đương CNN: vậy hả, để suy nghĩ…)
“Làm sao … còn biến thành câm?” Viên Lệ Lệ trào phúng cười cười, trên cao nhìn xuống nhìn khinh bỉ Chân Nam Nhân liền chuẩn bị đẩy cửa đi vào phòng làm việc của Từ Tri Lễ.
Bị một kẻ khinh bỉ mình cảm giác so với ăn con ruồi còn khó chịu hơn, Chân Nam Nhân lập tức vỗ bàn đối với Viên Lệ Lệ liền hô to một tiếng.
“Viên tiểu thư, cô không có hẹn trước không thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855518/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.