Chân Nam Nhân không che dấu được tâm tình của mình, có chút kích động lại có chút ít xấu hổ nhìn đối phương.
“& $%#@??????” Đối phương miệng nhanh chóng nói, Chân Nam Nhân sắc mặt lại càng ngày càng ngốc trệ, ách… ai tới cùng nàng giải thích một chút là đối phương rốt cuộc nói với nàng cái gì không! Chân Nam Nhân rốt cuộc hiểu rõ tầm quan trọng của việc biết nhiều ngoại ngữ…. hu hu ~ ngoại quốc đẹp trai!
Đang khi Chân Nam Nhân vạn phần tiếc hận nhìn đối phương sau lưng lập tức liền truyền đến một giọng rất quen tai, tiếng chuẩn Tokyo sau đó Chân Nam Nhân cũng cảm giác một đôi tay khoác lên trên vai của mình tựa hồ là tuyên thệ quyền sở hữu, sau đó đối phương xám xịt chính là đi lúc ra đi tựa hồ còn có chút lưu luyến quay đầu lại nhìn Chân Nam Nhân 1 chút. (L: @@)
Chân Nam Nhân hiện tại đã chết lặng, ánh mắt ngốc trệ nhìn một chút người bên cạnh, rất tốt… rất tốt, quả nhiên là Từ Tri Lễ kẻ này… sau đó hắn khẽ mỉm cười xoay người liền hướng khách sạn đi, còn nàng trong nội tâm rơi lệ đầy mặt. Thế là xong….trai đẹp kia đi mất rồi…….!
Đây mới thật là người hạnh phúc xung quanh là hạnh phúc nhưng là bất hạnh thì mỗi nơi đều có bất hạnh! Chân Nam Nhân như tựa như là u linh phiêu trở về trong phòng, bất chấp ánh mắt kinh ngạc của Lưu thư ký trực tiếp ngã xuống, nhắm mắt lại lão thiên à… van cầu ngài…khi tôi mở mắt ra liền phát hiện đây hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855481/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.