Một bên khác đang hướng tiệm thuốc tới Chân Nam Nhân không hiểu sao tự dưng rùng cả mình, nổi da gà. Chẳng lẽ là bị Từ Tri Lễ lây bệnh rồi? Chân Nam Nhân rất buồn bực, xoa xoa 2 cánh tay, tiếp tục hướng tiệm thuốc đi đến.
“NamNam!” Đúng lúc này sau lưng Chân Nam Nhân truyền đến một thanh âm quen thuộc.
“Đảm Nhiệm Đông tình cờ nha, cậu tại sao lại ở chỗ này?” Chân Nam Nhân xoay người nhìn.
“Mình hôm nay là đi có việc, do ở nước ngoài đi làm lần này về nước cũng là muốn giúp công ty phát triển thị trường trong nước.”
“Thật sao!” Chân Nam Nhân tương đối hâm mộ, xem một chút người ta đi! Chỉ là ra chuyến nước đã khác biệt lại lớn như vậy! Vì sao nàng bây giờ ở đây làm thuộc hạ, làm trâu làm ngựa mà hắn đi công tác còn thuận đường đi chơi, đều là dưới tay người khác đi làm vì cái gì khác biệt lớn như vậy chứ? Chân Nam Nhân rất buồn bực.
“Cậu bây giờ đi đâu, có rãnh rỗi cùng mình tới quán cà phê phía ngồi một chút đi.” Đảm Nhiệm Đông cười đến vẻ sáng lạn, một chút cũng không giống kẻ bị xã hội làm độc hại!
Đảm Nhiệm Đông này chẳng lẽ cậu không biết cậu cười như này dễ khiến cho mình xúc động sao? Cậu không biết mình lúc trước phủi mông bước đi có biết mình thầm mếm cậu sao…
“Không được rồi mình có việc gấp” Chân Nam Nhân vừa nghĩ tới kẻ còn ở trên giường đợi mình cứu mạng là Từ Tri Lễ, Chân Nam Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855465/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.