“Lão bản, nơi này chính là chỗ tốt nhất của khu chúng tôi.”
“Thật sao ” Từ Tri Lễ đứng ở cửa, nhìn xem nhà này có năm tầng, có năm chữ to đang tại trong đêm tối lòe lòe tỏa sáng “ khách sạn đại học X”
Chân Nam Nhân nhìn xem vẻ mặt của Từ Tri Lễ nàng cũng buồn bực, nàng cũng biết nơi này không ra gì? Nhưng là không có biện pháp nơi này đích xác là chỗ tốt nhất, ai kêu hắn đến 1 nơi kinh tế không phát đạt. Hai lại không phải là 1 khu du lịch trong trấn nhỏ người đi hai vòng mỗi người đều là quen biết mà ngay cả bà chủ quán ăn vừa rồi dựa theo họ mà nói mình phải gọi là bà trẻ đi! Cho nên vìkhông có quá nhiều dân nhập cư, tự nhiên cũng liền không có khách sạn hay quán rượu các loại gì cả.
“Nhà cô thế nào ” Từ Tri Lễ quay mặt sang nhìn xuống bên cạnh Chân Nam Nhân.
“Ba phòng ngủ một phòng khách, hơn một trăm mét vuông ” Chân Nam Nhân rất tự nhiên trả lời, không có cảm giác kỳ quái.
“A, vậy tối nay đi nằm ngủ nhà cô là tốt rồi ” Từ Tri Lễ xoay người liền chuẩn bị lên xe ô-tô đi tới nhà Chân Nam Nhân.
Ở nhà nàng á? Nàng không có nghe lầm chớ Boss ơi! Ngài xác định ngài không phải là muốn mượn đao giết người chứ! Mượn đao mẹ giết nàng một người thuần khiết vô tội thế chứ!
“Lão bản, ngài xác định không phải là muốn hại chết em chứ?” Chân Nam Nhân vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855452/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.