“Cái kia…Cái kia…Anh không sao chứ? ” Chân Nam Nhân ngây người nửa ngày mới gian nan mở miệng, nhưng là lời nói vừa mới nói ra Chân Nam Nhân liền hận không thể lập tức cục gạch đem mình đập chết đi thôi… cái gì gọi là không sao chứ…! Mình cũng đá người ta đến như vậy làm sao có thể không có chuyện gì chứ! Nghĩ đến đây Chân Nam Nhân hai mắt tức giận nìn về phía tên sắc lang chân chính kia, nhìn có vẻ đạo mạo nhưng lại là ông chú bỉ ổi,… lập tức tên chú bỉ ổi kia cảm giác trong người sợ run, cảm thấy cái uy hiếp tử vong đúng lúc này… xe bus dừng lại, tên chú bỉ ổi kia thấy nguy cơ đe doạ, chạy ngay xuống điễm đỗ, sau đó liền rất nhanh biến mất trong dòng người, để lại vẻ mặt kinh ngạc của Chân Nam Nhân cùng với sắc mặt đau khổ của mỹ nhân.
Con bà nó! Có bản lĩnh đừng để cho ta gặp được mi! Chân Nam Nhân trơ mắt nhìn tên chú đáng giận, bỉ ổi kia trốn rời khỏi hiện trường, trong lòng nguyền rủa.
“A….” Mỹ nhân trong lúc lơ đãng phát ra một tiếng kêu đau, làm lấy lại sự chú ý của Chân Nam Nhân.
“Anh…Có muốn tôi dẫn anh đi bệnh viện kiểm tra một chút không…mọi chi phí tôi xin trả… ” Chân Nam Nhân dè dặt nói, sợ mình dây thần kinh bị chập lại nói bậy.
Chân Nam Nhân vừa dứt lời cái người đang vốn cúi đầu kia đang ôm nơi hiểm yếu thoáng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Chân Nam Nhân cơ hồ muốn đem nàng giết mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855420/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.